HN, 26-6-2018 --- Thời gian qua ít có thời gian cho blog, càng ít thời gian đọc Thư tình gửi một người lên đây. Chút rảnh hôm nay dành cho bức thư đề ngày 20/9/1964 Đà Lạt - chứ không phải Blao như mọi lần. Đây là thư ngắn, có lẽ người viết đang vội nên chỉ kịp biên đôi dòng. Nhưng chính cái vội vã ấy lại cho biết Trịnh Công Sơn luôn hướng về Dao Ánh bất cứ lúc nào, dù là ở đâu.
"Chủ nhật, 20/9/1964
Dao Ánh,
Buổi sáng Đà Lạt mưa. Trời lành lạnh. Ở Đà Lạt chắc sẽ có rét Nàng Bân suốt mùa.
Những người đi lễ sớm đã băng qua khoảng đường anh nhìn thấy được từ trên này. Chuông nhà thờ đổ lúc anh còn nằm yên ấm trong mền.
Trưa này đã về lại Blao.
Chốc nữa ra phố mua bì thư - uống cà phê và loanh quanh những đồi dốc trải nhựa (không như Blao) - sao anh vẫn thích vẻ tráng lệ của những thành phố lớn Ánh ạ. Rồi ở đó tự đày ải mình vào cái buồn thú hơn. Mình cần phải góp ngôn ngữ của mình vào đám đông. Anh thấy tối cần đó.
Anh xin lỗi phải viết "Bic" vì những chuyến đi surprise như thế này chẳng mang viết lách gì theo cả.
Ánh ơi,
Những lời nói từ Đà Lạt gởi về cho Ánh như thế này đây.
Xin gởi những hương hoa ở đây về cho Ánh. Ngô Vũ Dao Ánh.
Trịnh Công Sơn"
Đọc thêm:
* Trịnh Công Sơn - Thư tình gửi một người: Đà Lạt, ngày 19/9/1964
By Lavender
No comments:
Post a Comment