Friday, April 6, 2018

Trịnh Công Sơn: Thư tình gửi một người - B'lao 18 September 1964

6-4-2018 --- Thư này ngắn. Vỏn vẹn có một trang. Mình vừa gõ ra vừa nghe "Chênh vênh" của Lê Cát Trọng Lý:

"Thương em thương tình đa mang
Yêu trăng ba mươi, quên mình
Thương tôi thương phận long đong
Yêu tan mong manh tan nhật nguyệt
Thương tâm"

Buổi sáng sớm đến nhà dây thép chưa mở cửa nên anh không gửi được.

Bây giờ là trưa. Anh vừa thức dậy. Sao bỗng dưng anh không còn thấy man mác như những buổi chiều khác. Còn lạ hơn là anh thấy vui vui không đâu. Anh ngồi chiêm nghiệm cả một buổi sáng này mà không ra. Thôi thế cũng là một điều mừng.

Nắng ghê cả người.

Anh sẽ sửa soạn để đến nhà dây thép bỏ thư cho Ánh. Trước nhà dây thép có hai lùm hoa hồng. Lúc về thế nào anh cũng hái một cái. Nếu anh thích anh sẽ dành hoa hồng đó buổi chiều nay cho Ánh. Sẽ ngồi đọc thư ánh lại. Bãi cỏ trước nhà cả một bầy chim sẽ đến đậu trên đầu ngọn.

Ánh muốn biết gì thêm ở thành phố này? Còn chơ vơ lắm!

Anh mong tin ánh và những chuyện vui buồn ở đó, ở đó, ở đó. Không biết còn điều gì muốn nói với Ánh nữa không. Mây thì đã dày ở ngoài kia rồi. Anh đi bỏ thư đây. Không có một tiếng hát nào cho anh vào giờ này để đục thủng bớt khoảng không im và khô đến nghẹt thở.

Et j'entends siffler le train.

J'entendrai siffler ce train toute ma vie [và tôi nghe tiếng còi tàu, tôi sẽ nghe tiếng ấy đến hết đời mình]. Tiếng hát của chính anh bất chợt lên như thế.


Trích: Thư tình gửi một người - NXB Trẻ, tr. 29.

Đọc thêm: Trịnh Công Sơn: Thư tình gửi một người - B'lao ngày 17/9/1964

By Lavender

No comments:

Post a Comment